Cô vẫn còn ngái ngủ ậm ừ bước ra nghe điện thoại. Trong ống nghe vẳng lại tiếng rên rỉ của một người đàn ông làm cô giật nảy mình:
- Philipa, em yêu đừng ngắt lời, hãy nghe anh nói …
- Nhưng … - Maria định giải thích.
- Anh xin thề anh sẽ không bao giờ như thế nữa. Trên đời này em là tất cả đối với anh.
- Nhưng … - Maria càng nôn nóng.
- Không! Nghe anh nói đã, không có em anh sẽ chết!
Lúc bấy giờ người chồng đứng bên cạnh bắt đầu ôm bụng cười.
- Em có người đàn ông nào khác, phải không Philipa?
Maria hét lớn:
- Tôi không phải là Philipa! Anh gọi nhầm số rồi!
Người đàn ông than thở:
- Sao chị không chịu nói sớm! Giờ thì tôi lại phải diễn lại lần nữa!
Dừng lại giây lát, anh chàng hỏi thêm:
- Chị thấy như vậy có hiệu quả không?
- !!!
- Nói ngay! Muộn thế này còn định đi đâu nữa hả?
- Con định… chạy ù ra thùng thư để bỏ hai lá thư thôi mà bố!
- Thật ư?
- Bố không tin con à?
Cô gái phụng phịu.
- Hừm… tin quá đi chứ. Nhớ đi nhanh lên một chút, bố nghe thấy 'thùng thư' của con đã huýt sáo hai lần rồi đấy!
Cô gái ngượng đỏ ửng hai gò má:
- Bố cứ trêu con, làm gì có chuyện ấy.
- Sao lại không? Nhưng yên tâm đi con gái, hồi trẻ bố mày còn là… 'thùng rác biết kêu tiếng tắc kè' nữa ấy chứ! Qua mắt bố thế nào được!
- Làm thế nào để quyết định một bệnh nhân có nên nhập viện hay không?
Người quản lý nói:
- À, chúng tôi đổ đầy nước vào một bồn tắm sau đó đưa ra một cái thìa, một cái cốc và một cái xô cho bệnh nhân, yêu cầu anh ta hoặc cô ta làm cạn bồn tắm.
- Ồ, tôi hiểu. - Vị khách nói - Một người bình thường sẽ sử dụng xô vì nó to hơn thìa và cốc.
- Không! Một người bình thường sẽ mở cái nút dưới đáy bồn cho nước thoát ra. Giờ anh muốn một giường sát tường hay gần cửa sổ?
- !!!
- Một điều em muốn nói với anh là em nhận thấy rằng mỗi khi anh nói chuyện, anh chỉ nói 'nhà của anh', 'xe hơi của anh', 'ghế của anh'... và mọi thứ đều là của anh.
Chưa kịp cho ông chồng nói bà vợ lại tiếp tục:
- Anh không bao giờ nói 'của chúng mình'. Em cũng là một thành viên trong nhà – là vợ anh. Tất cả phải là của chúng ta chứ!
Anh chồng không để tâm đến lời nói của vợ, và cứ nhìn xung quanh phòng, vợ hỏi:
– Anh đang tìm cái gì thế?
– 'Đôi tất của chúng mình' – anh chồng đáp.
- !?!
- Về bên ấy con phải giữ gìn ý tứ, ăn coi nồi, ngồi coi hướng nghe con.
Cô con gái vâng vâng dạ dạ. Nhưng chưa đầy một tháng thì bà sui trai qua than phiền với bà sui gái:
- Trước khi con chị về bên này, chị không hướng dẫn gì cho nó sao?
Bà sui gái bảo:
- Sao lại không, chị! Tôi dặn dò nó thật kỹ lưỡng là 'ăn phải coi nồi, ngồi phải coi hướng' đó chị à.
Bà sui trai đập tay lên đùi nói:
- Hèn gì! Lúc ăn thì nó luôn luôn coi nồi nào ngon mới ăn. Còn lúc ngồi vào bàn thì nó chọn hướng nào có đồ ăn nhiều thì mới ngồi.
- !?!
- Mình có một nhân viên chuyên đòi nợ, làm việc rất hiệu quả vì anh ta to con, lại giỏi võ, nhưng các nhân viên khác cũng như tôi lại không thích anh ta.
Nghe vậy người đồng nghiệp cảm thấy khó hiểu hỏi lại:
- Vì sao?
Vị giám đốc thở dài:
- Vì anh ta cũng có khoản nợ lớn nhưng chẳng ai dám đòi.
- !?!
- Cô đã lừa tôi!
Người bán hàng chưa hiểu chuyện gì thì người khách lại quát tiếp:
- Tại sao cô lại bán cho tôi chiếc radio kém cỏi thế chứ?
Cô nhân viên phân bua:
- Không… cháu đã bán cho bác cái radio tốt nhất rồi mà?
- Vậy tại sao nhãn hiệu thì in là sản xuất ở Nhật Bản, nhưng cái radio nó cứ nói: 'Đây là đài phát thanh Pakistan'… là sao.
- !?!
- Chồng trước đây thường âu yếm gọi tôi bằng những tên con vật như 'Con chim bé bỏng của anh', 'con mèo cưng yêu dấu'… Vậy mà những từ ấy bây giờ đã biến mất.
Ông hàng xóm nghe vậy liền lên tiếng:
- Ồ! Không phải vậy đâu. Anh ấy vẫn gọi chị bằng tên con vật đấy chứ!
- Thật không?
- Thật chứ. Mới hôm qua anh ấy còn nói với tôi: 'Tôi phải về ngay chứ không thì con sư tử nhà tôi nó gầm lên bây giờ'.
Nữ thư ký thấy giám đốc đang cầm một tập tài liệu đứng trước chiếc máy hủy giấy, nét mặt băn khoăn ngơ ngác.
Cô bèn bước lại gần và hỏi ông:
- Giám đốc có cần em giúp gì không?
Giám đốc thở phào nhẹ nhõm:
- Có! Đây là việc rất quan trọng.
Vui sướng vì được lấy lòng sếp, cô thư ký bật máy hủy giấy và nhét tập tài liệu vào đó. Khi máy bắt đầu chạy, ông giám đốc thêm:
- Không cần copy nhiều đâu, một bản là đủ!
- !?!
Nghe tiếng khóc Bụt hiện ra:
- Ta cho các con ba điều ước, mỗi người một điều. Các con ước đi.
Bill nhanh nhảu nói:
- Ước gì con được về với gia đình;
Ngay lập tức Bill về với gia đình.
Thấy vậy Tom cũng ước:
- Ước gì con được về với người yêu.
Ngay lập tức Tom được về với người yêu.
Thấy hai người bạn của mình biến mất, Jack khóc lóc:
- Con buồn quá, con là trẻ mồ côi, hai đứa kia hôm qua còn ở đây, giờ về hết còn mình con.
- Vậy con muốn gì - Bụt hỏi.
- Con ước Bill và Tom quay lại đây cho vui.
- !?!
Công ty ĐTPT thủy lợi Sông Đáy
ĐANG TRUY CẬP: | 1 NGƯỜI. |
HÔM NAY: | 1 LƯỢT. |
TOÀN BỘ: | 1 LƯỢT. |
2015 © qlnsongday.vn ALL Rights Reserved. Bảo mật